Tháp Eiffel, cẩm tú cầu và một đêm Saint Laurent SS26
Paris về đêm, tháp Eiffel và một khu vườn cẩm tú cầu hóa thành logo YSL khổng lồ — Anthony Vaccarello đã biến Trocadéro thành sân khấu lãng mạn cho Saint Laurent Xuân Hè 2026.
Paris về đêm, tháp Eiffel và một khu vườn cẩm tú cầu hóa thành logo YSL khổng lồ — Anthony Vaccarello đã biến Trocadéro thành sân khấu lãng mạn cho Saint Laurent Xuân Hè 2026.
Milan Fashion Week khép lại trong khoảnh khắc nghẹn ngào: màn cúi chào cuối cùng của Giorgio Armani. Trên sàn diễn Pinacoteca di Brera, giữa ánh sáng lặng thầm và giai điệu trầm tĩnh của Ludovico Einaudi, Armani để lại chương cuối cùng trong di sản bất diệt: sự tiết chế, vẻ hào hoa, và một phong thái không bao giờ cúi đầu trước xu hướng thoáng qua.
Kỷ nguyên mới của Bottega Veneta đã mở ra với màn ra mắt đầu tiên của Louise Trotter – nữ giám đốc sáng tạo đầu tiên trong lịch sử thương hiệu. Giữa di sản thủ công trứ danh và khát vọng định nghĩa tương lai, SS26 là một lời chào sân ngọt ngào nhưng cũng đầy bản lĩnh, cho thấy Trotter đã sẵn sàng viết tiếp DNA của Bottega theo một ngôn ngữ khác biệt.
Nếu như trong nhiều năm, Blumarine gắn liền với vẻ đẹp mơ mộng Y2K: pastel, denim hở bụng, bươm bướm mong manh thì dưới tay David Koma, tất cả được lật ngược. SS26 không phải sự phủ định quá khứ, mà là phiên bản “dark mode” của di sản ấy: vẫn là Blumarine, nhưng với ánh sáng của đêm, với sự quyến rũ sắc lạnh.
Prada SS26 không ngọt ngào, không chiều chuộng. Nó khó, chông chênh, nhiều lúc bất an. Nhưng chính ở đó, Prada mới đúng là Prada. Bộ sưu tập này không hứa hẹn “giải pháp” cho một thế giới quá tải, mà phản chiếu nó bằng quần áo méo mó, cấu trúc lệch, gam màu rực rỡ nhưng bất an.
Từ phom dáng được thu gọn dần đến chất liệu phá vỡ quy tắc trench coat; từ cảm hứng mod tới glam rock; từ logo hoa nhỏ trên áo phông tới hình tarot ẩn dụ – tất cả được dệt nên một bản giao hưởng thầm lặng, nhưng đầy thuyết phục. Daniel Lee đã định nghĩa lại di sản Burberry bằng nhịp trống của thập niên 70.
Sau La Pureza, Montsand không bước tiếp, mà trôi – chậm rãi, mơ màng – vào thế giới của Rêverie. Tựa như một cánh hoa trong tranh Odilon Redon, BST Xuân Hè 2026 là lời thì thầm của ánh sáng, của cấu trúc vô hình và của những giấc mộng được đính từng mũi kim tay.
Một bản tuyên ngôn của Coach rằng họ sẽ không ngủ quên trên hào quang của Fall 2025, mà bắt đầu một hành trình mới: lấp lánh hơn, điện ảnh hơn, nhưng vẫn lộn xộn và gần gũi như chính những con phố nơi thương hiệu sinh ra.
Tory Burch chọn viết lại Xuân Hè 2026 bằng cách đi ngược dòng. Không còn preppy. Không còn an toàn. Thay vào đó, là một bảng màu sống động, là những chi tiết kỹ thuật lạ mắt, là một tinh thần nổi loạn vừa đủ – như thể Burch đang nói rằng: thời trang không phải để làm dịu thế giới, mà để khuấy động nó bằng vẻ đẹp có suy nghĩ.
Với Future Relics, Grace Ling tái định nghĩa couture: không phải giấc mơ xa xỉ để ngắm nhìn, mà là hiện vật sống được sinh ra từ khoảnh khắc này. Những chiếc váy như tượng gãy, blazer khóa dao, hay hoa hồng in 3D trở thành bằng chứng rằng thời trang hôm nay có thể trở thành di sản ngày mai. Grace Ling SS26: Nơi áo giáp ôm lấy satin, hoa hóa thành cổ vật
Không phải ai mặc Chanel cũng fashion. Và không phải mặc đồ si là thiếu thời thượng. “FaSHioN” – ca khúc mới từ nhóm nhạc tân binh CORTIS (thuộc HYBE) là một bản tuyên ngôn thời trang ngược dòng: nơi áo thun 5 đô có thể bật lại cả ngành công nghiệp khoe mác.
Cardigan của 2025 không còn đơn thuần là món áo khoác mỏng. Nó là một cảm giác. Cái ôm vừa đủ trong những buổi sáng lạnh, lớp bảo vệ tinh tế khỏi ánh mắt của thế giới, và cũng là chiếc khung cho những bản phối trang phục được xây dựng từ chiều sâu.