Với Mỹ Mỹ, mỗi bộ trang phục không chỉ để mặc, mà để nhảy và kể chuyện. Từ những năm tháng làm dancer đến khi ra mắt là một ca sĩ, thời trang của cô luôn chuyển động cùng nhịp thở sân khấu, phản chiếu hành trình một nghệ sĩ đang chạm tới độ chín.
Trước khi cất tiếng hát, Mỹ Mỹ đã có “ngôn ngữ hình thể” sống động. Xuất thân từ background dancer của Vũ đoàn Bước Nhảy, cô sở hữu vốn liếng chuyển động mà không phải nghệ sĩ nào cũng có: nhịp đập cơ thể hòa cùng nhịp nhạc, cảm giác không gian và sự chính xác đến từng bước xoay. Khi bước ra ánh đèn chính, vốn liếng ấy không mất đi, nó đã được Mỹ Mỹ trang hoàng thêm bằng thời trang.
Mỗi chi tiết thời trang trở thành vệt màu trong bức tranh chuyển động, khiến khán giả không ngừng tự hỏi: Với Mỹ Mỹ, có lẽ thời trang đã vượt khỏi lớp vỏ để làm đẹp, mà chính là phần “máu thịt” trong từng điệu nhảy mà cô trình diễn?
Từ dancer đến ca sĩ, thời trang vẫn là đồng minh
Bước ngoặt mang tên Không Ai Khác Ngoài Em là lúc khán giả nhận ra, ở Mỹ Mỹ, giọng hát và chuyển động không tách rời và phục trang chính là cầu nối giữa hai yếu tố ấy. Ở giai đoạn này, cô và ê-kíp không chọn trang phục chỉ để “đẹp” hay “hợp trend”, mà chọn như thể đang casting một bạn diễn. Mỗi bộ đồ được cân nhắc về độ rủ của vải, độ hở vừa đủ để cơ thể giải phóng trọn vẹn cú xoay, hay độ nặng của chất liệu để váy không văng lệch nhịp. Những yếu tố tưởng chừng kỹ thuật ấy lại chính là bí mật tạo nên sự mượt mà của toàn bộ màn trình diễn.


Trong MV Không Ai Khác Ngoài Em, áo corset crop kết hợp váy xẻ và boots cao không chỉ khơi gợi tinh thần Latin pop; từng dải tua rua là phép tính thị giác, rung lên ở đúng khoảnh khắc lắc hông, xoay người, rồi giữ lại ánh sáng thêm vài giây, như kéo dài cao trào của động tác. Boots cao ôm sát giúp bước chân thêm dứt khoát, váy xẻ mở rộng biên độ cho cú đá chân hay xoay vòng, biến mỗi chuyển động ngỡ cắt ngẫu nhiên cũng có thể cho ra bức ảnh động hoàn hảo.

Sau Không Ai Khác Ngoài Em, có một thay đổi âm thầm nhưng quyết liệt khi Mỹ Mỹ bắt đầu nhìn vào tủ đồ của mình như biên đạo nhìn vào đội hình dancer. Và khi Em Xinh Say Hi gọi tên, bất kể concept sân khấu thay đổi ra sao, từ nổi loạn, gai góc cho tới nữ tính, lãng mạn, vẫn tồn tại “quy tắc” xuyên suốt khi thời trang của Mỹ Mỹ vẫn luôn tìm cách bùng nở ở những khoảnh khắc chuyển động.


Trong tiết mục CÁCH (YÊU ĐÚNG) ĐIỆU, Mỹ Mỹ cùng các Em xinh được hoá thân thành “quân đoàn ngoài hành tinh” đồng bộ từ mái tóc đặc trưng cho đến trang phục. Outfit gồm áo tanktop body ôm sát, phối cùng chân váy da ngắn xẻ ngang, tất cả đều gợi cảm giác về một bản thiết kế máy móc được lập trình cẩn thận. Thời trang trong CÁCH (YÊU ĐÚNG) ĐIỆU phục vụ cho công tác hoàn chỉnh vũ đạo của các thành viên khi các chi tiết phản quang trên chất liệu metallic, hologram và PVC khiến toàn bộ khung hình "phát quang", biến vũ đạo thành những dấu ấn thị giác mạnh mẽ trong khán giả.
Đến NOT MY FAULT, Mỹ Mỹ dẫn đầu với outfit mang màu tím chủ đạo, điểm xuyết bằng chi tiết lông xanh ở vai và thân áo - sự kết hợp đẹp mắt giữa mềm mại và sắc lạnh. Corset ánh tím giúp thắt eo và tôn dáng mạnh mẽ; hình xăm “Not My Fault” trên cánh tay như tuyên ngôn cá nhân không lời; còn quần ống rộng cùng boots đế cao cân bằng giữa nữ tính và mạnh mẽ. Toàn bộ look mang hơi hướng “badass” như chiến binh hiện đại, sẵn sàng “phát nổ” trong từng chuyển động. Khi chân bật nhảy, ánh sáng sắc tím phản chiếu từ từng đường viền trang phục tạo nên những vệt sáng mờ ảo, khiến mọi cú xoay đều như khúc biên đạo của thời trang.
Bước xuống khỏi sân khấu, thời trang của Mỹ Mỹ chạm vào lãnh địa thảm đỏ. Bộ đầm đỏ của NTK Nguyễn Minh Công tại gala WeChoice Awards với dáng mermaid với phần corset cách tân từ áo yếm truyền thông với kỹ thuật dựng phom ôm sát giữ trọn đường cong, đồng thời cho phép tà váy dài phía sau tạo nên những vệt sóng mượt mà mỗi khi cô sải bước. Chi tiết cut–out tinh tế ở hông vừa khoe được sự tự tin trong hình thể, vừa nhấn mạnh vào “ngôn ngữ cơ thể” - yếu tố đã trở thành chữ ký của Mỹ Mỹ từ thời dancer. Ngay cả khi không thực hiện vũ đạo, chất “performer” ấy vẫn hiện diện: ánh đèn bắt lấy hoa văn jacquard và những viên pha lê đính trên mái tóc tết dài, khiến từng chuyển động của cô như khoảnh khắc sân khấu được đóng khung trên thảm đỏ.


Đọc thêm: Thời trang biểu diễn "tuyệt đối mãn nhãn" trong Em Xinh Say Hi
Có một Mỹ Mỹ trầm lắng hơn ở chương ca hát mới
Trong MV mới Em sẽ cười vào ngày anh cưới, một lần nữa thời trang góp mặt cùng Mỹ Mỹ như người bạn diễn. Trong khung hình mở, Mỹ Mỹ ngồi trong căn phòng tông nâu đất với bóng đổ sắc cạnh. Blazer-dress đen ôm rã vai, nẹp cổ sâu và tấm layer tartan hở nhịp ở gối tạo nên cấu trúc “điện ảnh”: phom gãy gọn, bề mặt vải hút sáng, tiết chế phụ kiện để nhường chỗ cho đường cắt. Ánh đèn rọi xiên khiến mép vạt và nếp gấp thành đường đồ họa rõ rệt; chỉ cần cô nghiêng người, chân váy hở lớp tartan đại diện cho những câu chuyện nội tâm đã thay đổi sắc độ.


Ở cảnh tối nền đen, Mỹ Mỹ diện đầm cột ống ánh lấp lánh, độ rủ kiểm soát giúp thân váy rơi thẳng, tạo đường cột mảnh khi cô ngồi trên ghế. Mũ pillbox đặt thấp trên mái tóc thẳng mang lại cảm giác về những nghi lễ đính hôn; ánh sáng tập trung từ trên cao khiến hạt bắt sáng trên bề mặt vải bật lên như bụi film grain. Tổng thể gợi bầu không khí noir: lạnh, chuẩn xác, nhấn vào dáng ngồi và nhịp thở. Đây là khoảnh khắc thời trang làm công việc của đạo cụ: đặt nhân vật vào đúng “tâm rìa” của vùng sáng, đóng khung sự tự chủ.


Cao trào thị giác nằm ở phân đoạn Mỹ Mỹ nằm giữa thảm hoa trắng. Lớp váy sheer đan chéo mỏng như mạng sợi, ôm lấy cơ thể để ánh sáng xuyên qua, tạo ảo giác nước và da. Hệ hoa lá sắp đặt xòe ra như bức tranh sơn dầu; những sợi trang trí bồng rối, khi máy quay hạ dần, biến thành các đường cọ. Ở đây, vải mỏng nói về mong manh, kết cấu rối nói về đứt gãy, bố cục bằng phẳng của cơ thể giữa trung tâm khung hình nói về một quyết định đã thành hình. Không cần chuyển động lớn, chỉ sự dịch chuyển của hơi thở cũng đủ làm bề mặt vải rung nhẹ - thứ “micro-choreography” hoà hợp với tinh thần ca khúc.


Đây có lẽ là bước “vũ đạo xoay” sau giai đoạn trình diễn bùng nổ của Em Xinh Say Hi: Mỹ Mỹ chuyển sang ngôn ngữ couture, nơi quần áo không phô trương động tác mà khuếch đại những khoảng lặng. Bằng Em sẽ cười vào ngày anh cưới, Mỹ Mỹ cho thấy tính làm chủ trong cả vũ đạo, giọng hát và khung hình thời trang: ít lời, nhiều chất liệu; ít cử động, nhiều sức nặng. Và đó là lời mở cho một chương mới, nơi Mỹ Mỹ không chỉ hát và nhảy, mà còn để thời trang thay cô kể câu chuyện mà người hâm mộ vẫn tò mò được nghe.