Liên hoan phim Quốc tế Busan (BIFF) 2025 đã chính thức khép lại, khẳng định vị thế là cầu nối điện ảnh hàng đầu giữa châu Á và thế giới. Thành công của sự kiện được viết nên từ những câu chuyện điện ảnh xuất sắc, đa dạng và giàu sức sống.
Thành lập vào năm 1996, Liên hoan phim Quốc tế Busan (BIFF) mang trong mình sứ mệnh giới thiệu nhiều phim mới và các nhà làm phim tiềm năng, đặc biệt là từ châu Á. Nếu buổi ban đầu, liên hoan phim chỉ xoay quanh việc quảng bá điện ảnh trong khu vực, thì qua gần ba thập kỷ, BIFF đã trở thành cầu nối quan trọng giữa điện ảnh châu Á và thế giới. Không chỉ là nơi công chiếu các bộ phim triển vọng, sự kiện còn là diễn đàn để thảo luận về xã hội, văn hóa thông qua lăng kính nghệ thuật thứ bảy, góp phần đưa điện ảnh khu vực vươn ra toàn cầu.
Tại mùa liên hoan năm nay, điện ảnh châu Á tiếp tục chứng minh sức sáng tạo đột phá với 5 tác phẩm được giới phê bình và khán giả đặc biệt quan tâm: Gloaming in Luomu, Girl, Seven O’Clock Breakfast Club for the Brokenhearted, Funky Freaky Freaks và It Was Just an Accident.
Gloaming in Luomu: Hành trình xuyên qua màn sương ký ức
Chiến thắng tại hạng mục Phim xuất sắc nhất tại Busan Awards 2025, Gloaming in Luomu của đạo diễn Trương Lỗ (Zhang Lü, Trung Quốc) đã gây ấn tượng mạnh với giới chuyên môn. Trương Lỗ là tên tuổi kỳ cựu của điện ảnh Trung Quốc, được biết đến với phong cách thi vị, trầm lắng trong những tác phẩm từng đoạt giải như Grain in Ear (vinh danh tại Cannes) hay Desert Dream. Ở bộ phim mới này, ông đưa khán giả theo bước chân Tiểu Bạch - nữ vũ công bất ngờ nhận được tấm bưu thiếp với dòng chữ mơ hồ “Hoàng hôn ở Luomu” từ người yêu cũ sau ba năm bặt vô âm tín. Hành trình đi tìm lời giải dẫn cô đến một vùng đất vắng lặng, nơi hiện thực và ký ức liên tục đan xen.

Điểm cuốn hút của tác phẩm nằm ở cách Trương Lỗ xây dựng ngôn ngữ điện ảnh. Ông sử dụng những khung hình cố định, những cảnh quay xoay chậm 360 độ và những đoạn hội thoại tối giản để phơi bày những vết nứt trong tâm hồn nhân vật. Không gian thị trấn hoang vắng và ánh sáng hoàng hôn đã biến cuộc tìm kiếm trở thành hành trình nội tâm, nơi ranh giới giữa hiện thực và hồi ức trở nên mờ nhòa.

Girl: Sự thức tỉnh đầy kiêu hãnh của nội tâm
Girl là cú chuyển mình ngoạn mục trong sự nghiệp của Thư Kỳ (Shu Qi) - ngôi sao hàng đầu châu Á từng ghi dấu ấn qua các tác phẩm của Hầu Hiếu Hiền như Millennium Mambo hay Three Times. Lần tái xuất này, cô rũ bỏ hình ảnh minh tinh quen thuộc để bước vào cuộc chơi đầy thách thức ở vai trò đạo diễn.
Đặt bối cảnh vào cuối thập niên 80, Girl là cuộc chạm trán với quá khứ đầy bạo lực gia đình của cô gái trầm lặng Hsiao-lee, trước khi cô gặp Li-li - người có tâm hồn phóng khoáng giúp cô dần mở cánh cửa nội tâm.

Thư Kỳ nhẹ nhàng chạm vào những vết sẹo tâm lý thông qua những khoảng lặng, ánh mắt và những chi tiết nhỏ đầy ám ảnh. Sự chuyển dịch giữa hiện tại và quá khứ được xử lý khá khéo léo, khiến người xem như lạc vào dòng chảy ký ức của nhân vật. Giải thưởng Đạo diễn xuất sắc nhất dành cho Thư Kỳ đã khẳng định cho sự vươn lên mạnh mẽ của các đạo diễn nữ trong điện ảnh châu Á.
Seven O’Clock Breakfast Club for the Brokenhearted: Bữa sáng dành cho những trái tim tan vỡ
Seven O’Clock Breakfast Club for the Brokenhearted là tác phẩm mới của đạo diễn Lim Sun Ae - gương mặt quen thuộc của điện ảnh Hàn Quốc với phong cách kể chuyện trầm lắng, tinh tế trong cách quan sát những chi tiết đời thường. Bộ phim xoay quanh hành trình chữa lành của hai con người còn mang trong mình những vết thương tình cảm, do Suzy và Lee Jin Uk đảm nhận.

Trong phim, Suzy hóa thân thành nữ tiếp viên hàng không vẫn day dứt sau cuộc tình lặng lẽ với cơ trưởng Jeong Su. Đối diện với cô là Ji Hun - giảng viên đại học chưa thể nguôi ngoai sau khi chia tay với người phụ nữ đã gắn bó nhiều năm Hyeon Jeong. Hai con người cô đơn ấy tình cờ gặp nhau tại “câu lạc bộ bữa sáng 7 giờ” - nơi dành riêng cho những trái tim tan vỡ. Trong những buổi sáng cùng ăn, cùng trò chuyện và cùng lặng im, họ dần mở lòng, học cách đối diện với ký ức và tìm kiếm sự chữa lành.

Sức hút của Seven O’Clock Breakfast Club for the Brokenhearted được chứng minh ngay tại Liên hoan phim Quốc tế Busan khi toàn bộ vé suất chiếu world premiere nhanh chóng “cháy sạch”. Thành công bước đầu này không chỉ khẳng định sức hấp dẫn từ dàn diễn viên đình đám mà còn cho thấy khán giả đang kỳ vọng vào bộ phim giàu tính nhân văn và cảm xúc.
Đọc thêm: 4 tác phẩm phim kinh điển "hồi sinh" trong năm 2025
Funky Freaky Freaks: Cuộn phim hỗn độn của tuổi trẻ
Funky Freaky Freaks của đạo diễn trẻ Han Chang-lok là bức tranh sống động và gai góc về tuổi trẻ. Phim theo chân ba học sinh trung học Ji-sook, Yong-gi và Dum-bo khi thế giới của họ bị đảo lộn bởi sự xuất hiện của Woo-joo, người khơi dậy những rung động, xung đột và tổn thương tiềm ẩn.

Han Chang-lok đã phóng chiếu sự hỗn loạn nội tâm của tuổi mới lớn lên màn ảnh thông những cảnh quay đứt gãy, nhịp dựng nhanh và phần màu phim sặc sỡ được xử lý hậu kỳ đầy ấn tượng. Cấu trúc phim chia làm ba chương (impulse - collision - shock) phản ánh rõ nét quá trình từ rung động đến va chạm và cuối cùng là vỡ lẽ của nhân vật. Giải thưởng Đặc biệt của Ban giám khảo dành cho bộ phim này là sự ghi nhận xứng đáng cho tiếng nói trẻ đầy hứa hẹn cho nền điện ảnh Hàn Quốc.
It Was Just an Accident: Bi kịch của sự nghi ngờ
It Was Just an Accident của bậc thầy người Iran Jafar Panahi là một trong những tâm điểm gây chú ý tại BIFF 2025. Được xem là gương mặt tiêu biểu của điện ảnh Iran, Jafar Panahi nổi tiếng với phong cách làm phim hiện thực giàu tính phản tư, thẳng thắn bày tỏ sự tức giận trước những hạn chế xã hội và chính trị ở Iran, đặc biệt là những quy định áp đặt lên phụ nữ. Ông từng đoạt nhiều giải thưởng quốc tế danh giá như The White Balloon (Camera d’Or tại Cannes 1995), The Circle (Sư tử Vàng tại Venice 2000) hay Taxi Tehran (Gấu Vàng tại Berlin 2015). Đồng thời, ông cũng là chủ nhân của giải thưởng Cành cọ Vàng (Palme d'Or) tại Cannes 2025. Dù nhiều năm bị chính quyền Iran cấm làm phim và hạn chế đi lại, ông vẫn kiên định sáng tạo, trở thành biểu tượng của tự do biểu đạt trong nghệ thuật.

Bộ phim năm nay xoay quanh vấn đề về một tài xế vô tình đâm phải một chú chó, rồi bất ngờ bị bắt vì bị nghi là cựu sĩ quan tình báo. Từ đó, Panahi dệt nên vở kịch nghẹt thở về sự mơ hồ của công lý, nơi ranh giới giữa nạn nhân và kẻ bạo hành trở nên mong manh khôn lường. Qua tác phẩm, Jafar Panahi cũng mang đến lời cảnh tỉnh đầy uy lực khi chứng minh điện ảnh có sức mạnh mổ xẻ những vấn đề chính trị - đạo đức phức tạp nhất.
Đọc thêm: Father's Day: Tình phụ tử thật đẹp và 5 bộ phim này cũng thế