Với Future Relics, Grace Ling tái định nghĩa couture: không phải giấc mơ xa xỉ để ngắm nhìn, mà là hiện vật sống được sinh ra từ khoảnh khắc này. Những chiếc váy như tượng gãy, blazer khóa dao, hay hoa hồng in 3D trở thành bằng chứng rằng thời trang hôm nay có thể trở thành di sản ngày mai.
Tại New York Fashion Week Xuân Hè 2026, Grace Ling trình làng Future Relics - bộ sưu tập tiếp nối dấu mốc debut của cô tại mùa Xuân Hè 2024. Với lần trở lại này, Ling tiếp tục tái định nghĩa couture: không phải giấc mơ xa xỉ để ngắm nhìn, mà là “hiện vật sống” sinh ra từ khoảnh khắc đương thời. Sinh ra tại Singapore, tốt nghiệp Parsons và Central Saint Martins, Ling từng kinh qua The Row, Thom Browne trước khi lập thương hiệu riêng năm 2020.
Grace Ling nhanh chóng gây tiếng vang nhờ sự hòa quyện giữa “sang trọng nhưng lập dị” và công nghệ in 3D tiên phong, tạo nên blazer khóa dao, hoa hồng kim loại hay những khối váy điêu khắc. Từng được vinh danh tại CFDA/Vogue Fashion Fund, lọt Forbes 30 Under 30 và xuất hiện trong kho lưu trữ của The Met, thương hiệu mang dấu ấn “” này đang khẳng định vị thế mới trên bản đồ couture đương đại. Thẩm mỹ của Grace Ling được định hình như một chủ nghĩa essentialist (tạm dịch: chủ nghĩa hữu dụng), khác với tối giản, hướng tới việc kiến tạo “bộ đồng phục vượt thời gian” cho người hiện đại có văn hóa: một phong cách sống giàu tinh thần dí dỏm, đối thoại liên tục với nghệ thuật, tính bền vững và sự đa diện của thời trang.
Từ hậu trường đến di sản tương lai
Show diễn mở ra với người mẫu trung niên Debra Shaw sải bước đầy uy lực, hóa thân thành “nữ thần thành phố” trong thiết kế mở màn. Hình ảnh ấy ngay lập tức xác lập tinh thần của Future Relics: couture không còn là sự hoài niệm quá khứ, mà là một ngôn ngữ mới, nơi cơ thể được bọc trong lớp giáp tương lai nhưng vẫn thấm đẫm tính biểu cảm.
Không khí hậu trường hỗn loạn. Giữa hàng chục bàn tay tất bật, người ta bắt gặp Evanie Frausto loay hoay với từng lọn tóc, Diane Kendal tinh chỉnh lớp makeup, và Patti Wilson – stylist huyền thoại đang “phù phép” những set đồ bằng trực giác kỳ diệu của mình. Trên sàn diễn, một dàn cast đa dạng từ Ashley Graham, Quannah Chasinghorse, Precious Lee cho đến Ugbad Abdi. Trong bầu không khí ấy, Grace Ling trẻ nhưng đầy sức nặng trở thành tâm điểm. Từng được vinh danh tại CFDA/Vogue Fashion Fund 2023, Grace Ling nhanh chóng chứng minh cô không phải hiện tượng một mùa.

Future Relics: cái mới sinh ra để thành cổ vật
“Future Relics” là nghịch lý về những cổ vật chưa từng cũ, những di sản được tạo ra ngay từ khi hiện hữu. Grace Ling lý giải rằng bất cứ điều gì ta làm hôm nay đều có thể được nhìn lại như hiện vật của ngày mai. Ý tưởng bắt nguồn từ chính đam mê sưu tập của cô: từ chiếc khóa thắt lưng hình vịt tinh xảo thời nhà Thanh cho đến những “chân quạ” bằng đồng thau đã rỉ màu thời gian. Với Ling, những vật thể này không chỉ mang giá trị khảo cổ, mà còn chứa đựng tinh thần chế tác – sự cầu kỳ, sự tỉ mỉ mà thời hiện đại thường vội vàng bỏ quên.
Điều thương hiệu làm là biến những mảnh vụn quá khứ thành chất liệu sáng tạo, đặt chúng vào ngôn ngữ couture. Trong khi nhiều nhà mốt còn loay hoay với khái niệm “làm mới”, NTK Grace Ling đi xa hơn: cô không hỏi cái gì mới, mà hỏi điều gì sẽ trường tồn.
Chính tham vọng này khiến Future Relics trở thành một trong những show hiếm hoi đặt vấn đề về tính “bền vững thẩm mỹ” – thứ xa xỉ hơn cả vải vóc hay kỹ thuật, bởi nó liên quan đến ký ức tập thể của thời trang.

Công nghệ couture: Khi thủ công và kỹ thuật song hành
Điểm đặc biệt của Grace Ling không chỉ ở những thiết kế trông như bước ra từ tương lai, mà ở cách cô đặt công nghệ ngang hàng với thủ công, khiến hai yếu tố tưởng đối lập lại bổ sung cho nhau.
Debra Shaw mở màn trong Chrome Leaf Gown – chiếc đầm kim loại in 3D hình cánh hoa sắc nhọn, ánh lên như một tấm giáp bạc, đi cùng váy satin nâu trườn theo từng bước chân. Hình ảnh ấy vừa mong manh vừa sát thương, như thể Shaw không chỉ mặc trang phục, mà mang cả vầng hào quang của một di tích sống.
Đọc thêm: Sandy Liang Spring 2026: Ngôi nhà búp bê và những bà ngoại khu phố Tàu

Các thiết kế blazer cấu trúc là ví dụ điển hình cho lối cắt may giàu hình khối, mang cảm hứng từ tạo hình cơ thể sống của Ling. Vai áo dựng sắc nhọn, eo thắt gọn gàng, nhưng thay vì những chiếc khuy hay dây kéo quen thuộc, Ling “khóa” áo bằng… dao và bao dao. Đây không chỉ là một cú gây sốc, mà còn là cách cô đưa thủ công truyền thống – những vật dụng sinh tồn của quá khứ vào ngôn ngữ couture đương đại. Con dao, thay vì là vũ khí, được tái định nghĩa như trang sức, như biểu tượng của sự tinh xảo.

Những chiếc váy jersey cut-out ôm sát cơ thể, những đường cắt như lưỡi kéo lia đến tận cùng, để lộ gần như toàn bộ hình khối thân thể. Thay vì khiêu khích rẻ tiền, nó lại mang vẻ đẹp gợi nhớ đến tượng điêu khắc cổ bị bào mòn theo thời gian: cơ thể con người được khắc họa vừa sống động vừa tan biến.
Vải vóc cũng không còn đơn thuần là bề mặt. Ling xử lý chúng như một quá trình thí nghiệm với hiệu ứng vải “glitch”: lớp vải mờ dần từ dày sang mỏng, những vết cháy loang, những đường nứt như dấu vết thời gian in hằn lên cơ thể người mẫu. Kỹ thuật in 3D đặc trưng tiếp tục được khai thác triệt để từ hoa hồng cứng cáp cầm tay cho đến những mảnh kim loại ôm khít cơ thể, vừa giống áo giáp chiến binh vừa gợi cảm giác về tượng điêu khắc.
Kết màn của Future Relics là bộ váy với những nhánh kim loại quấn quanh cơ thể. Từ xa, nó vừa như giáp trụ tương lai, vừa như bộ xương hóa thạch. Cơ thể gần như trần trụi, chỉ được giữ lại bởi ánh bạc lạnh lẽo, trở thành hiện vật sống đúng nghĩa. Đây là khoảnh khắc couture biến cơ thể thành cổ vật của ngày mai.
Đọc thêm: IVY moda tại NYFW SS26: Cuộc “di cư" khỏi phom dáng công sở quen thuộc
Mỗi thiết kế trong Future Relics đều không đứng riêng lẻ. Chúng tạo thành một tổng thể: armor kim loại và satin mềm rũ, vải cháy sém và blazer sắc lạnh, hoa hồng vĩnh cửu và cơ thể tan biến. Tất cả cùng gợi nhắc rằng thời trang có thể là di sản ngay khi nó vừa được tạo ra.
Phụ kiện: khi vật dụng thường nhật thành di sản
Ở nhiều nhà mốt, phụ kiện chỉ đóng vai trò điểm xuyết. Nhưng với Grace Ling, chúng trở thành “di vật” đích thực – nơi cô gửi gắm trọn vẹn ý niệm relics, biến từng chi tiết nhỏ thành minh chứng sống cho couture của thời đại mới.
Hoa hồng in 3D xuất hiện xuyên suốt như một dấu ấn. Không mềm yếu như hoa tươi, cũng không mang tính trang trí đơn thuần, chúng trở thành biểu tượng của sự bất tử. Người mẫu cầm hoa như cầm một món vũ khí thẩm mỹ vừa dịu dàng, vừa nguy hiểm.
Một chiếc túi hộp chữ nhật với quai mô phỏng dao giấy khiến người ta liên tưởng đến những con dao từng được trưng trong bảo tàng. Đôi boots da nhọn hoắt như vũ khí. Và những bông hồng in 3D không bao giờ tàn trở thành minh chứng rõ nhất cho khái niệm “cổ vật của ngày mai”.

Thời trang cho mọi hình thể
Sàn diễn Future Relics không bị ràng buộc bởi một hình thể duy nhất. Debra Shaw ở tuổi lục tuần, Ashley Graham với đường cong ngoại cỡ, Precious Lee đầy mê lực, Ugbad Abdi sắc lạnh – tất cả cùng nhau tạo nên một bức tranh đa dạng của vẻ đẹp.
Điều quan trọng là sự đa dạng này không phải lớp “trang trí” để chiều lòng truyền thông, mà được cài cắm ngay từ khâu thiết kế.
Những đường cut-out ôm sát thân hình đầy đặn của Precious Lee trông mạnh mẽ và tự nhiên; blazer dựng phom cứng cáp trên vóc dáng thanh mảnh của Ugbad Abdi vẫn toát lên uy quyền. Thiết kế của Ling không dành riêng cho một “chuẩn mực” nào, mà dành cho mọi cơ thể biết cách sống cùng nó. Trong một ngành công nghiệp từng ám ảnh với sự hoàn hảo, Ling đưa ra định nghĩa khác: chính sự khác biệt mới làm thời trang trở nên trường tồn.
