Khi đỉnh cao không còn là bất khả xâm phạm, 5 lý do khiến giá trị xa xỉ của LVMH đang trượt khỏi kỳ vọng của địa hạt thời trang.
Nổi danh là tập đoàn hàng đầu thế giới trong ngành hàng xa xỉ với hơn 75 thương hiệu đình đám khác nhau, mới đây, LVMH vừa công bố báo cáo tài chính của nửa đầu 2-25 với kết quả không mấy tích cực: lợi nhuận giảm 15%, doanh thu mảng thời trang và đồ da giảm 7%, kéo theo giá cổ phiếu tụt nhẹ và làn sóng lo ngại từ giới đầu tư. Dù CEO Bernard Arnault vẫn tỏ ra “lạc quan thận trọng”, thị trường thì đã bắt đầu đặt ra câu hỏi lớn: điều gì đang khiến gã khổng lồ LVMH dần hụt hơi?

Đọc thêm: LVMH đối mặt với cuộc khủng hoảng lớn nhất từ trước đến nay
Người tiêu dùng xa xỉ đang “mỏi mệt” với mức giá leo thang
Sau nhiều năm tăng giá liên tục để giữ khoảng cách với thị trường đại trà, các thương hiệu lớn thuộc LVMH như Louis Vuitton hay Dior đã chạm ngưỡng giá mà ngay cả những khách hàng trung thành cũng bắt đầu nghi ngờ. Việc một chiếc túi xách Louis Vuitton vượt mốc 3.000 - 4.000 euro giờ đây không còn được mặc nhiên chấp nhận, nhất là khi chất lượng và trải nghiệm không có sự nâng cấp tương ứng.

Chuyên gia ngành hàng xa xỉ Marcus Jaye đã nhận xét thẳng thắn:
“Họ đã làm mất lòng khách hàng bằng việc tăng giá mạnh, trong khi chất lượng lại không xứng đáng với mức giá cao ngất ngưởng.”

Dấu hỏi chấm cho chất lượng sản phẩm và sức sáng tạo
Sau hàng loạt đợt bổ nhiệm từ Pharrell tại Louis Vuitton Men đến Jonathan Anderson tại Dior, LVMH đang bước vào một giai đoạn “thay máu sáng tạo”. Tuy nhiên, nhiều nhà quan sát cho rằng sự thay đổi này mang tính đối phó, chưa đủ sâu để tạo đột phá.


Bên cạnh đó, việc “cào bằng” sản phẩm cho thị trường toàn cầu, sản xuất quy mô lớn hơn để phục vụ tăng trưởng khiến nhiều tín đồ thời trang nhận thấy sự xuống cấp trong thiết kế và chất liệu. Nhiều bộ sưu tập bị đánh giá là an toàn, thiếu cá tính, lặp lại công thức cũ mà không mang lại cảm xúc hay định vị rõ ràng. Sự sáng tạo và tính mới mẻ, 2 yếu tố vốn được xem là sống còn trong ngành xa xỉ dần hụt hơi, khiến sản phẩm trở nên mờ nhạt, không tạo ra động lực mua sắm mới.

Thị trường Trung Quốc chậm lại: Cú đánh lớn với toàn ngành
LVMH phụ thuộc lớn vào du lịch quốc tế, đặc biệt là khách hàng từ Mỹ và Trung Quốc khi mua sắm tại châu Âu. Tuy nhiên, lượng du khách tiềm năng quay lại Paris, Milan hay Tokyo vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau đại dịch.

Trung Quốc từng chiếm hơn 30% doanh thu toàn ngành xa xỉ, nhưng nền kinh tế nước này đang đối mặt với nhiều thách thức: tăng trưởng chậm, khủng hoảng bất động sản, tỷ lệ thất nghiệp ở giới trẻ cao… Tâm lý tiêu dùng chuyển sang tiết kiệm, và LVMH cũng như bao tập đoàn xa xỉ khác phải gánh chịu hậu quả.

Đọc thêm: LVMH công bố báo cáo H1/2025: Louis Vuitton gồng gánh kỳ vọng giữa áp lực từ Trung Quốc
Sự dịch chuyển thói quen mua sắm hậu đại dịch
Khách hàng giàu không còn tiêu xài quá đà vào các sản phẩm có logo lớn hoặc mang tính biểu tượng đơn thuần, nhất là khi, người trẻ (GenZ) đang trở thành lực lượng tiêu dùng chủ lực của ngành hàng xa xỉ. Họ tìm kiếm sự cá nhân hóa, kết nối văn hoá, tính bền vững và giá trị thực chất. Vốn nổi tiếng với các chiến dịch tiếp thị quy mô lớn cùng với dàn sao hạng A đình đám, công thức trải nghiệm xa xỉ theo lối mòn là một trong những nguyên nhân khiến LVMH bị bỏ lại bởi xu hướng này.

Phụ thuộc vào “sức mạnh thương hiệu” nhiều hơn đổi mới
Nhiều chuyên gia nhận định rằng LVMH đang quá phụ thuộc vào hình ảnh thương hiệu và sức mạnh truyền thông thay vì thực sự đổi mới về sản phẩm. Trong khi đó, người tiêu dùng ngày càng tỉnh táo hơn, không còn dễ bị thuyết phục chỉ bởi quảng cáo hay tên tuổi. Họ yêu cầu minh bạch, trải nghiệm thực tế và lý do rõ ràng để trả tiền.

Trong khi LVMH chật vật thì nhiều thương hiệu trẻ như The Row, Khaite, Jacquemus, Lemaire hoặc các thương hiệu “quiet luxury” lại ghi nhận sức mua ổn định, nhờ phong cách tinh tế, khác biệt và kết nối sâu sắc với người tiêu dùng mới. Các thương hiệu lâu đời trong LVMH, vốn phụ thuộc vào độ nhận diện và danh tiếng giờ đây đang đối mặt với thách thức bởi các đối thủ nhỏ nhưng nhanh nhạy và gần gũi hơn.




Song song với đó, thời gian gần đây, không ít thương hiệu thuộc LVMH vướng phải chỉ trích về đạo đức, môi trường và nhân quyền trong chuỗi cung ứng, từ việc sử dụng lao động giá rẻ đến thiếu minh bạch về nguồn gốc vật liệu. Trong kỷ nguyên hậu đại dịch, người tiêu dùng ngày càng quan tâm đến yếu tố “tử tế” của thương hiệu, và khi những ông lớn như LVMH không thể đưa ra thông điệp rõ ràng, rõ ràng, họ đã mất điểm trong mắt khách hàng có nhận thức cao.

Trong bối cảnh ngành xa xỉ toàn cầu đang bước vào một giai đoạn chuyển mình rõ rệt, nơi “giá trị thật” như chất lượng sản phẩm, bản sắc thương hiệu và yếu tố bền vững dần thay thế cho những tiêu chí truyền thống như danh tiếng hay mức giá cao, LVMH đang đứng trước áp lực phải thay đổi. Nếu không kịp thời điều chỉnh tư duy sáng tạo, chiến lược phát triển cũng như cách xây dựng mối quan hệ với thế hệ khách hàng mới (Gen Z và Gen Alpha), vị thế dẫn đầu của họ sẽ dần bị lung lay.

Giờ đây, tương lai của ngành xa xỉ không còn được quyết định bởi những “ông lớn” với quyền lực tập trung, mà bởi những thương hiệu linh hoạt, hiểu rõ nhu cầu thị trường và có khả năng đối thoại chân thật với người tiêu dùng. Với vai trò là biểu tượng của sự thống trị trong nhiều thập kỷ qua, LVMH sẽ cần chứng minh rằng họ không chỉ lớn mà còn biết cách đổi mới để tiếp tục tồn tại lâu dài trong một thời đại xa xỉ hoàn toàn mới.
