Prada SS26 không ngọt ngào, không chiều chuộng. Nó khó, chông chênh, nhiều lúc bất an. Nhưng chính ở đó, Prada mới đúng là Prada. Bộ sưu tập này không hứa hẹn “giải pháp” cho một thế giới quá tải, mà phản chiếu nó bằng quần áo méo mó, cấu trúc lệch, gam màu rực rỡ nhưng bất an.
Prada từ lâu đã nổi tiếng với cách biến những thứ tầm thường thành ý tưởng lớn. Nếu SS24 đã đưa váy xuyên thấu vào lịch sử, hay FW96 khai thác minimalism như một tuyên ngôn trí thức, thì SS26 tiếp nối tinh thần ấy: “bình thường hóa” cái bất thường và “lệch chuẩn hóa” cái bình thường.
Thời trang luôn phản chiếu thời đại. Nhưng chưa khi nào nó phải vận hành trong bối cảnh dồn dập và mệt mỏi như hiện tại: tin tức về chiến tranh và căng thẳng quốc tế, các thuật toán mạng xã hội thao túng tâm trí, AI xâm lấn cả nghệ thuật lẫn đời sống thường nhật. Cái gọi là “quá tải văn hóa” trở thành trạng thái mặc định. Prada với Xuân Hè 2026 đã chọn đối diện trực diện thay vì lẩn tránh.
Miuccia Prada và Raf Simons khẳng định bộ sưu tập lần này là “phản ứng trước sự quá tải”. Fondazione Prada vốn quen thuộc với sự cầu kỳ được lột trần chỉ còn những cột bê tông lạnh lẽo. Trên nền đó, một mặt sàn cam caramel bóng loáng trải dài, như tấm gương soi phản chiếu xã hội hỗn loạn. Toàn bộ khán phòng được đặt trong tình thế bất an: vừa trống trải, vừa rực rỡ, vừa nặng tính biểu tượng.
Trong khi nhiều thương hiệu tìm cách chinh phục khán giả bằng chiêu trò thị giác dễ viral, Prada và Simons vẫn giữ khoảng cách. Họ không chạy đua để làm “đẹp” cho Instagram, mà tạo ra sự lệch nhịp cố ý, buộc người xem phải nhìn nhận lại mối quan hệ giữa thời trang, cơ thể và xã hội.
Conceptual utility: Khi tính hữu dụng trở thành khái niệm
Trong cuộc phỏng vấn trước show, Miuccia nói:
Chúng tôi là công ty phải bán quần áo, nên cần làm ra những thứ có ý nghĩa với mọi người. Nhưng đây không phải là giai đoạn thuận lợi cho sáng tạo. Nó quan trọng cho các lĩnh vực khác, chẳng hạn khoa học.
Câu nói nghe như thừa nhận thất bại, nhưng thực chất là sự tỉnh táo. Prada SS26 không “thăng hoa” trong nghĩa truyền thống, mà tập trung vào conceptual utility: tính hữu dụng nhưng được nâng tầm thành khái niệm. Đó là khi một bộ đồng phục, một chiếc cardigan hay quần công nhân không chỉ còn là quần áo mặc hằng ngày, mà trở thành bình luận xã hội.
Đọc thêm: Sandy Liang Spring 2026: Ngôi nhà búp bê và những bà ngoại khu phố Tàu
Uniform & workwear: Đồng phục và ký ức cá nhân
Show mở màn bằng đồng phục với sơ mi trắng, quần sĩ quan – một khởi đầu tưởng chừng khô khan nhưng chính là khung nền vững chắc để Prada “đặt bẫy” thị giác. Sự đều đặn, kỷ luật ấy lập tức bị phá vỡ bằng những phụ kiện phi lý: khuyên tai pha lê lấp lánh, túi lady bag nhỏ nhắn, hay đôi găng satin dài đến khuỷu tay. Prada dùng chính sự chuẩn mực để làm bật lên cái phi chuẩn, biến đồng phục từ biểu tượng quyền lực thành sân khấu của nghịch lý.

Trong mắt số đông, đồng phục là biểu tượng của kiểm soát: từ lớp học, quân đội cho đến nhà máy, văn phòng. Nhưng với Raf Simons, nó còn chất chứa ký ức về cha mẹ, ông bà – những người từng làm bảo vệ, công nhân, thức trắng nhiều đêm để dành dụm từng đồng. Một chi tiết tưởng chừng vụn vặt, nhưng lại thắp thêm chiều sâu nhân bản cho cả bộ sưu tập: rằng ngay cả những bộ quần áo vô hồn nhất cũng có thể cất giữ ký ức gia đình, tình cảm và lịch sử cá nhân. Prada, qua đó, đã biến những mảnh đời thường thành một ngôn ngữ thời trang đậm tình cảm.
Khi những bộ workwear xanh xuất hiện trên sàn diễn cùng găng satin nhàu nhiều sắc màu, ta thấy sự va chạm mạnh mẽ giữa lao động và lãng mạn, giữa mồ hôi công nhân và ánh sáng sân khấu, giữa sự thực dụng và chất thơ. Prada đã biến đồng phục thành bài thơ thị giác, thách thức quan niệm cũ kỹ rằng “lao động thì không thể đẹp”.
Skirt as statement: Chân váy thành tâm điểm
Nếu phải chọn một món đồ mang “Prada DNA” rõ rệt nhất, thì đó là chân váy. SS26 tiếp tục khẳng định điều này, biến nó thành tâm điểm.
Các mẫu patchwork ghép từ nhiều loại vải, đường bèo lệch hẳn về một bên gối, tạo cảm giác “khập khiễng” có chủ ý. Ở Prada, cái đẹp không cần trọn vẹn. Nó có thể mong manh, dang dở, gợi cảm giác nửa chừng. Đây là triết lý mà Prada luôn theo đuổi: “Ugly chic” – vẻ đẹp của sự không hoàn hảo, của cái khác thường.
Đặc biệt, “salo-skirt” – chiếc váy trong suốt nối liền lên vai bằng những dây mảnh. Nó gợi nhớ SS24 với những chiếc váy sheer gây sốc khi ấy, nhưng Prada không rơi vào bẫy hoài niệm. Thay vì lặp lại, họ tạo ra silhouette mới: váy không còn chỉ là lớp vải che phủ mà trở thành một cấu trúc không gian, buộc cơ thể phải bước đi trong trạng thái phơi bày, lơ lửng.
Trong bối cảnh phần lớn các thương hiệu đều “đào mộ” archive để tìm kiếm sự an toàn, Prada cho thấy khả năng biến một item cũ kỹ, quen thuộc thành hình khối hoàn toàn mới. Chính điều này khiến giới mộ điệu phải thừa nhận: chân váy phổ thông vẫn có thể tạo ra bất ngờ trên runway, khi được đặt vào tay Prada.
Những "bóng ma" áo lót
Song song với chân váy, bra là chiến trường nơi Prada đặt câu hỏi về cơ thể và sự định hình nữ tính.
Những bra-top đầu show chỉ che phủ, không nâng đỡ. Về cuối, bra chỉ còn là “suggestion”, trôi lơ lửng trên cơ thể. Đây không còn là bra theo nghĩa truyền thống, mà là bóng ma của bra – gợi nhắc nhưng không định hình.
Đọc thêm: Chopova Lowena SS26: Gothic và những cheerleader hỗn loạn sau phi vụ nhảy trên không
Ẩn dưới áo len V-neck sáng màu, bra xuất hiện như trò chơi hình học. Prada giải cấu trúc bra để cơ thể thoát khỏi ý niệm “điêu khắc” mà thời trang luôn áp đặt. Thay vì ép buộc cơ thể theo chuẩn, Prada trao quyền cho cơ thể: muốn định hình hay buông thả, tất cả đều hợp lệ. Thông điệp này nối dài cuộc tranh luận về body politics, nơi thời trang không còn là “khuôn” cho cơ thể, mà trở thành không gian giải phóng.

Silhouettes: Biến tấu chi tiết quen thuộc
Loạt outerwear tiếp tục khẳng định tinh thần lệch nhịp. Blazer phồng, trench coat Anh, jacket da cổ Peter Pan nhưng biến tấu thành cổ thuyền. Những chỉnh sửa nhỏ này lại chính là điểm Prada luôn ưa chuộng: twist cổ điển thành cái mới.
Ở đây, ta thấy rõ cách Prada xây dựng ngôn ngữ thời trang: không báng bổ quá khứ, nhưng cũng không thần thánh hóa. Họ “bóp méo” để tạo ra giá trị khác. Như Simons nói: “I hate nostalgia”. Bộ sưu tập này, dù dựa trên archetypes cũ (đồng phục, váy 94, bra cổ điển), nhưng không hề hoài niệm. Không có yếu tố pop, không có item sinh ra để viral.
Prada, như một ngọn lửa, không thiêu rụi quá khứ, mà làm nhàu nó đi để khai sinh điều mới. Đây là tinh thần “off-kilter” (lệch nhịp) đã trở thành bản sắc.
Đọc thêm: "Thỏ phục sinh" Diesel SS26 và những "gã săn trứng"
Nhàu nhĩ tất cả mọi thứ
SS26 từ chối lông vũ – thứ đang thống trị sàn diễn để thay bằng crumpling. Váy bị vò gấu, găng satin nhàu, tay áo jacket biến dạng, túi satin và da nhăn nhúm trong tay người mẫu. Kỹ thuật “làm nhàu” này như bản ẩn dụ: trong một thế giới đầy áp lực, cái đẹp không còn phẳng phiu. Nó méo mó, gồ ghề, nhưng thật.
Phụ kiện trong SS26 tạo điểm nhấn tinh tế: vài chi tiết đính kết lấp lánh nơi cổ áo, viền giày lóe sáng như nốt nhạc bất ngờ giữa bản giao hưởng lệch nhịp. Đôi giày satin bóng nhẹ cũng trở thành ám ảnh thị giác: mong manh, dịu dàng nhưng dễ vỡ, vừa đủ để làm mềm lại tổng thể đầy căng thẳng của bộ sưu tập.
Bảng màu SS26 cũng là một bất ngờ. Trên nền sàn cam bóng loáng, loạt màu sắc bùng nổ: vàng chanh, xanh bạc hà, turquoise, đỏ lửa, và xanh olive – sắc màu được coi như hậu duệ của brat green. Chúng nổi bật, va đập, nhưng không hài hòa kiểu “an toàn”.
Styling đẩy mạnh sự đối lập: váy hồng đào 80s được cố tình nhàu nát, gợi mâu thuẫn giữa lý tưởng quá khứ và khát vọng hiện tại. Công thức “business up-top, party below-the-waist" gây cười nhưng cũng đầy châm biếm: cardigan, sơ mi kín cổ phía trên phối cùng váy xuyên thấu hoặc quần short micro. Prada biến runway thành sân khấu hài kịch đen, nơi chuẩn mực bị đảo lộn.
Khoảnh khắc Miuccia bước ra ở cuối show trong chiếc shirt dress trắng cổ xanh, pumps và khăn lụa màu nghệ đã kết tinh tất cả. Màu cam trong văn hóa phương Đông là biểu tượng của lửa, tinh thần và sự rũ bỏ vật chất. Khi sắc cam của sàn diễn hòa làm một với trang phục của Miuccia, ta hiểu Prada không chỉ tổ chức một show, mà kiến tạo một triết lý thẩm mỹ: ngọn lửa ấy vừa là đám cháy, vừa là sự thanh lọc.
Đọc thêm: Fendi SS26: Đã đến lúc xa hoa học cách “kết thân” với đời sống thường ngày
